Ánh sáng thành phố

Về tập này, có lẽ rằng mình sẽ phải chia ra để cảm nhận : già nửa đầu tập và non nửa sau tập. Nửa đầu, mình đọc với tâm trạng rất không dễ chịu vì mớ tình cảm rắc rối của Phương Mộc. Lúc Phương Mộc nói với Liêu Á Phàm : “ Chúng ta kết hôn đi ”, mình đã phải hô lên “ Đạch ! ” vì quá sốc. Mình không tài nào hiểu được sao vừa gặp lại Phương Mộc đã cầu hôn Liêu Á Phàm. Hay là anh vẫn nghĩ rằng mình hơi thích cô hồi còn ở cô nhi viện, nên giờ gặp lại, thấy cô thành ra như vậy, trong lúc nhất thời tình cảm xưa ùa về đã thốt ra câu ấy nhưng rồi lại hối hận ngay sau đó. Có thể nói chỉ vì câu nói này của anh mà về sau xảy ra thêm bao nhiêu khó xử phức tạp, không riêng gì tình tay ba giữa Phương Mộc, Liêu Á Phàm, Mễ Nam mà cả vụ án cũng bị dính dáng vào. Kiểu muốn trầm mình vào diễn biến vụ án nhưng cứ ngụp được nửa cái mặt là lại Open Liêu Á Phàm hoặc Mễ Nam lôi mình lên ấy. Điên Liêu Á Phàm vì tính tình thái độ của cô đã đành, nhiều lúc bực mình vì Phương Mộc cứ ẩm ương làm mọi người phải khổ theo. Bao nhiêu khôn khéo nhạy bén dành hết cho việc phá án hay sao ấy, trong chuyện tình cảm thì dở dở ương ương không rõ ràng gì cả .
Có lẽ vì quyển tiên phong mình đọc là Sông ngầm, Phương Mộc trong đó là công an Phương mà mình thích nhất ( can đảm và mạnh mẽ, dũng mãnh, nhiệt huyết, không chịu khuất phục … ), nên từ đó đọc quyển nào cũng tìm kiếm hình bóng ấy. Nhưng mà trong 3 tập đầu đều không thấy, lúc đó Phương Mộc còn non nên không nói làm gì. Đến tập cuối này, phần đầu mình mãi cũng không tìm thấy, mình tuyệt vọng, vẫn cố đọc tiếp, rồi mình cũng tìm được anh ở nửa sau. Đó chính là lúc anh mở màn thực sự hành vi, quyết tâm lôi Giang Á ra ánh sáng, ngay tại thời gian anh bắn phát súng vào ngực Thái Vĩ. Khoảnh khắc anh bị đánh đập thảm hại ở trong tầng hầm shop của Giang Á, cắn đứt ngón tay mình làm vật chứng, rồi cả lúc mọi người xem video anh để lại, mình vừa thương anh vừa mừng vì công an Phương mình luôn tìm kiếm đã trở lại rồi. Nhưng cùng lúc đó, mình cũng tự hỏi bản thân rằng có phải mình quá đáng quá rồi hay không ? Chẳng lẽ Phương Mộc cứ phải đau khổ, phải quyết tử thì mới là Phương Mộc mình thích ? Mình cũng muốn anh được niềm hạnh phúc mà …
Thôi bàn về Phương Mộc, ở tập này, Lôi Mễ khiến mình có cảm xúc mình cũng giống như một công dân của thành phố vậy. Trong thực tiễn, mình cũng đọc được nhiều trường hợp rất oan khuất mà lao lý không giải quyết và xử lý triệt để hoặc giải quyết và xử lý sai lòi. Vì vậy bắt đầu, thấy ông thầy hành học viên, đứa con hành mẹ bị giải quyết và xử lý mình thấy hả hê lắm, chà, thành phố có khi cũng cần một người như Giang Á, bởi có những việc pháp luật không xử lý được. Nhưng mục tiêu giết người của hắn ta dần xa rời dự tính khởi đầu, nếu bắt đầu thỏa mãn nhu cầu bản thân chiếm 3 phần, trả thù kẻ ác là 7 phần thì sau này ngược lại. Khi thẩm phán Nhâm Xuyên chết, mình mới khởi đầu muốn dừng hắn lại. Hắn không phải “ ánh sáng ”, có chăng thì đó cũng chỉ là thứ ánh sáng giả dối nhằm mục đích che đậy sự xấu xa. Ngụy Nguy nói đúng, Phương Mộc mới là “ ánh sáng ” của thành phố này, và “ ánh sáng ” ấy cần được bảo vệ .

Tạm biệt Phương Mộc!

Bạn đang đọc: Ánh sáng thành phố

Advertisement

Chia cá mèo nào:

Thích bài này:

Thích

Đang tải …

Source: https://thomaygiat.com
Category : Nghe Nhìn

Ánh sáng thành phố

Bài viết liên quan
Hotline 24/7: O984.666.352
Alternate Text Gọi ngay