Thiện Ác Smart Phone

Có một sự thật là đa số những cuốn sách mình đọc từ trước tới giờ đều được mình lựa chọn dựa trên sở thích thuần túy, chứ không có bất kỳ mối liên hệ cụ thể nào đến cuộc sống riêng tư của mình. Nói cách khác, thế giới mình xây dựng nên xung quanh những cuốn sách mình đọc là một thế giới hoàn toàn tách biệt với cuộc đời thực của mình. Nhưng Thiện, ác và smartphone là ngoại lệ. Nó nhắc mình nhớ một cách đau đớn tới một người mình yêu trong cuộc sống đời thật, và người đấy cũng chính là lý do thôi thúc mình cầm lên cuốn sách này, rồi kể lại câu chuyện về anh sau khi đã đọc xong.

Người mà mình đang nhắc tới ở đây là Trương Triết Hạn. Đến thời điểm này có lẽ những ai quan tâm đến nền giải trí Trung Quốc dù ít hay nhiều có lẽ đều biết đến tên anh và câu chuyện của anh rồi. Nhưng mình vẫn muốn kể lại, vì mình muốn có nhiều người hơn nữa lắng nghe và hiểu thấm thía thế nào là bạo lực mạng theo đúng nghĩa của cụm từ này.

Ngày 13/8/2021, một bức ảnh chụp Trương Triết Hạn check-in vườn hoa anh đào ở đền thờ Yasukuni năm 2018 được đăng tải trên mạng, và một cuộc chiến ngay lập tức bùng nổ. Lý do châm ngòi nên cuộc chiến này là do bản thân ngôi đền này là một địa điểm gây tranh cãi, vì nó chôn cất và tưởng niệm cả những chiến sĩ Nhật Bản đã hy sinh trong cuộc chiến với Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Trung Hoa trong quá khứ, và việc Trương Triết Hạn chụp ảnh ở địa điểm này được cho là một sự phỉ báng đối với những người dân Trung Quốc. Trong khi tất cả những gì anh làm chỉ là đi du lịch, thấy một vườn hoa anh đào đẹp và dừng lại chụp một tấm ảnh, không hề hay biết rằng vài năm sau chính tấm ảnh đó sẽ trở thành lý do hủy hoại toàn bộ sự nghiệp của mình.

Chiều ngày 13 đó, Trương Triết Hạn đăng một bức thư xin lỗi lên tài khoản Weibo cá nhân vì sự thiếu hiểu biết của mình đã làm tổn thương tinh thần dân tộc của mọi người, và fan hâm mộ của anh cứ ngỡ rằng sau khi đã lên tiếng nhận sai như vậy rồi thì anh sẽ nhận được sự tha thứ dù đương nhiên sẽ phải đối mặt với chỉ trích. Thế nhưng, điều mà mình không hay biết là đó mới chỉ là khởi đầu của một cơn ác mộng kinh hoàng vẫn còn kéo dài đến tận giờ phút này. Ngay sau khi bức thư của anh được đăng tải, cư dân mạng Trung Quốc tràn vào dẫm đạp và chửi bới anh bằng tất cả những ngôn từ miệt thị kinh khủng nhất mà con người ta có thể tưởng tượng ra. Họ gọi anh là Hán gian, thân Nhật, phản quốc, ủng hộ chủ nghĩa phát xít. Chưa dừng lại ở đó, hàng chục tin đồn về gia thế, nhân cách và thái độ của anh trong công việc liên tiếp nổ ra, và đến thời điểm hiện tại, fan thống kê được có gần 500 blogger đã đưa những tin đồn bôi nhọ này về anh. Những nhãn hàng mời anh làm đại diện cắt đứt hợp đồng với anh, những bộ phim có sự tham gia của anh bị xóa bỏ trên các nền tảng, và đỉnh điểm là văn bản kêu gọi tẩy chay của Hiệp hội Các ngành nghề biểu diễn Trung Quốc (viết tắt là CAPA). Sau đó một ngày, tất cả các tài khoản mạng xã hội của anh đều bị xóa bỏ, kèm theo đó là những siêu thoại (super topic) có liên quan tới anh trên Weibo. Một cuộc đồ sát toàn diện và trọn vẹn, quyết không để cho nạn nhân một cơ hội lên tiếng thanh minh cho những gì mình chưa từng làm.

Nếu như bạn cho rằng những gì bạn đọc ở trên vẫn chưa phải là kinh khủng nhất, thì mình sẽ kể tiếp cho bạn nghe những gì cộng đồng fan của anh ở Việt Nam phải đối mặt. Việt Nam, chứ chưa nói gì đến Trung Quốc, nơi fan chịu ảnh hưởng nặng nề nhất. Không nằm ngoài cuộc chơi, hàng chục fanpage Cbiz đều liên tiếp đăng bài về câu chuyện của anh, và ở dưới là hàng trăm hàng nghìn bình luận hả hê, nhục mạ, chửi bới và khinh thường cả anh lẫn fan của anh đến từ phía anti. Khi fan rút về những blog cá nhân, thậm chí là những nhóm kín để an ủi nhau, động viên nhau mạnh mẽ vượt qua giai đoạn này, những bình luận của họ bị chụp màn hình đem ra ngoài để anti tiếp tục có lý do cười cợt hả hê. Chưa dừng lại ở đó, page anti có lượng like cao nhất của anh ở Việt Nam còn hể hả mở give-away vì sung sướng khi thấy người mình ghét đã ngã xuống. Mình vẫn còn nhớ như in những lời mà họ đã nói, vì hơn hai mươi năm cuộc đời, chưa bao giờ mình chứng kiến một sự căm hận nào cháy bỏng đến thế, ghê tởm đến thế.

“Bao giờ thằng này chết và fan nó chết thì tao mới hết anti.”

“Nhìn cái tướng mặt này là biết không phải người tốt đẹp gì rồi.”

“Nhân cách thế này mà fan vẫn còn tẩy trắng cho được.”

“Công túa, Hẹn Hẹn, Trương Chết Hèn…”

Khi đó mình thật sự đã tự hỏi, tại sao cùng là con người với nhau mà lại có những người có thể tàn nhẫn đến vậy? Họ vui cái niềm vui độc địa thì thấy người khác sa cơ lỡ vận, họ cười cái nụ cười khoái trá khi thấy fan người đó đau khổ thương tâm. Và vì lý do gì chứ? Vì họ cho rằng người đó đóng một bộ phim “đạo nhái” bộ phim mà họ thích? Vì họ chỉ đơn giản là thù ghét anh thôi? Mình thật sự đã nghi ngờ cái thuyết trong ai cũng có một phần tốt đẹp khi phải chứng kiến tất cả những điều này.

Đó là toàn bộ câu chuyện về lý do vì sao mình quyết định đọc cuốn sách này. Vì mình muốn xem tác giả sẽ có những lý giải như thế nào về vấn đề bạo lực mạng, và lý do vì sao lại xảy ra tình trạng đấy. Mình đã tìm được điều đó và còn nhiều hơn thế. Mình tìm được cách tôn trọng những người đã làm mình và người mình yêu tổn thương, dù một phần trong mình vẫn nghĩ họ không xứng đáng được hưởng sự tôn trọng đó. Mình tìm được cách khoan dung và tha thứ với họ. Vì sau tất cả, dù là kẻ bạo lực hay kẻ bị bạo lực, tất cả chúng ta cũng đều chỉ là con người, và chúng ta có quyền mắc sai lầm.

Trương Triết Hạn, em biết anh sẽ không bao giờ đọc được những dòng này, nhưng em vẫn muốn nói anh nghe. Em tha thứ cho họ rồi. Tha thứ cho tất cả những đau khổ họ đã gây ra cho anh và em. Vì anh, và cũng vì chính em.

Thiện Ác Smart Phone

Bài viết liên quan
  • ‎Wallcraft – Hình nền: động 4K

  • Tìm kiếm hình nền chất lượng cao cho iPhone?Để phù hợp với kích thước thị sai?Để xem mỗi ngày có rất nhiều hình nền mới?Bạn…

Hotline 24/7: O984.666.352
Alternate Text Gọi ngay