Đọc truyện Vô Hạn Cưng Chiều: Tổng Tài Mặt Lạnh Cực Sủng Vợ Yêu Chương 80

Tại phòng Hắc Phong đang nằm.

Vương Tử Huyên nhìn qua cửa phòng bệnh thấy Hắc Phong đang ôm Hắc Mộng ngủ thì cười híp cả mắt. Cô định đến xem tình hình của Hắc Phong như thế nào, xem ra bây giờ không cần nữa rồi. Cô cười nhẹ sau đó xoay người rời đi, nên để cho họ không gian riêng a.

Nghe tiếng chân xa dần, Hắc Phong tự nhiên mở hai mắt ra. Không hề có dấu hiệu của người mới tỉnh dậy. Cậu nhìn về hướng cửa sau đó lại nhìn Hắc Mộng đang ngủ trong lòng mình thì mỉm cười. Thật ra cậu đã dậy trước khi Vương Tử Huyên đến, nên khi cô đứng trước cửa cậu biết đó là cô nhưng không hề lên tiếng. Đơn giản vì cậu lười tiếp khách đến thăm thôi (anh gan thật, đó là chủ mẫu của anh a!!!)

Hắc Mộng cũng không biết tỉnh dậy từ khi nào nhìn Hắc Phong nói

– Chào buổi sáng, Phong.

– Mộng nhi, chào buổi sáng.

Trong khi đó, ở chỗ Nam Cung Hạo Thiên không yên lành như thế này.

Anh cau mày nhìn Hắc Ảnh đang báo cáo tình hình

– Hắc Phong đã qua khỏi cơn nguy kịch và được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt. Sáng nay chủ mẫu có đến thăm nhưng vì thấy cậu ta còn ngủ nên thôi,…còn việc chúng ta bị mai phục, y như ngài dự đoán. Là do bà ta làm.

– Ừ, cậu đã hẹn với Tổng giám đốc của tập đoàn JA chưa?

– Dạ rồi, nhưng đến chiều mới thể gặp. Nghe nói JA thay Tổng giám đốc mới, nghe đâu anh ta từ nước ngoài trở về.

Nam Cung Hạo Thiên nghe Hắc Ảnh nói mày đẹp càng nhíu chặt. Đến chiều mới gặp được? Anh chưa bao giờ có tính “chờ đợi”. Nam Cung Hạo Thiên đứng dậy cầm Áo khoác đi ra ngoài, không quên nói Hắc Ảnh

– Đến JA.

– À, vâng.

Hắc Ảnh có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh đuổi theo.

Chiếc xe BMW màu đen dừng trước tập đoàn JA. Hắc Ảnh xuống xe nhưng anh vẫn ngồi yên không nhúch nhích. Cậu biết tính của chủ tử nên nhanh chóng đi vào trong. Tiếp tân thấy Hắc Ảnh liền lịch sự hỏi

– Xin hỏi, tôi có thể giúp gì cho ngài?

– Tôi muốn gặp Tổng giám đốc của các cô.

– Ngài có hẹn trước không ạ?

– Có.

– Xin hỏi ngài tên gì?

– Hắc Ảnh.

aHhIhSWVl43V4OK9sfYPxdnUHDTqIKbiB1JXsbqGOk5R95l1TOF + JQxABSyPky + zfjbwfl9HU47G8Q / oz78UBoLC5IaYSBS / HbXJD / sPzCMmWdFRU6HKx5aFJJ0GurOcHivPYRZXEYRfK5 / iUI4lNcUaHbRrj4w3eD8mjIgnAK26QbAkDrBd6 / h + kHB6HJKO9XqwSdeIV3vLDB / Ew71 / WstK5ReG82CSMaBmQox8fkC8bUncUiY6HsInGi677Nva0MbfA5 + y1yF663JqIwvfRr3Mtdil5G0kpjfuJFC9jUga3SelwdEQFHqHXMsJuxA65NW / + ZsvN2ePyWX3heKioqgH4cXYDi + M2TwDBHgoWSMRms9CCAl0yADN5nAyz7tzW6TILpdDirxAwmrsDf4gAG / Ob36Bn2MBTeO5wgj9 + MTqdySwgnbkUJKxYLOsB909mHmJbpAJcXgditAaSZtXWzKHGenar0xMieuhW5Zgph8ZdNAZmKMJIhzt3snWmfE2KVgltiIp80y6H / 4 bJWzZpG7rcG + VMbXMmrWuLHnovLDt01GmKBe / zwemwyL5Fsuwb5 + skmHuJF / t9rSQPbZk7pguC1GfvDkEzkEWJhLgbev0xJ4NZlhnWccCQDFgUvuzlPWtnuM5jdPNM80V3HWEygdNm3XPqAfS8tjqPVjMeR00IkdvoFHRXgPsL9vJCZV8OwC4e61slzUy1vZq / bijaCdDUzGOJN0nSqq42GPQawF5S1E4pQUELtVAvetpF / ZADClmATq6yj85iDPxLnyizY41Tb7mHrN / gxraxYAHW0mLWohwmM8GV + I2ddjmyN8cwj78PmMlDGBrsgHVc8lJOrQLatDs7V52AABQFSbTPQJelGob09tEUYBylgNbL7eizbVtuQrueB0DNYMGw + LC2QeTOksXbXRIme9J6gK0cMrc06 + dQ9KRM0uZrOLmUL9dqIv4cD50ywMTAEn60WXBKCOjkZ + U0k7dvnnPm0AFvMnnfCXOm1W1PHuw9UlFK / G4SyS1hd0QRx / tpBzBwKMORqcijXCC3 + y5rhUodO + gtdavXpQZ40gx6qkBwu9BEZXBA + krsmfLq0HCBCGOGEoq0EY1cqHUn5Q / ho04pG46NStzAepNnoImhdNnBQTBqldSzk7lzeTq07ui9 + SanEe5gKOiGrfcgaeJOhuM4oeBaP4QOGKM7yZTlqlAGQTtGa27q / cX1 / jOPXSXs2QHosEpOCYniUUbnxJUOTh24LebosOBQFn9p6qjjrjMnHNOSM2I1wvrg642DzEROW1CNNIKtPdFyoyBWgI5POSKaXYiMgl0Y09sfQJSgwG / BvigNKqQzzAXK9ck2fhKblEBkgNPcUzTtNXcUFBMgk6 + yw6lvho5DWZ5mE4asf1I4Fo8H8CDX4najjEwq4LUDeFYKLA2wUOZz3faxpxd79ZmC3N1vtnZPk2Pg5lyhOi / me3IAs + C / 5 xWNUf9eZoAr08U3sVa7WdBTSvK27mRYSeaDX9X8spJ + tGfNrIRCwCYUcQ6FFftwnJjpHhMQkdZZ + g + 4 nNvbx / JH5Jiz6lLycfeP0D0r5uxwo9GfIdf2w3LpB + eBcOuhZ8RXpOGAHnDIuEeEpo =

Sáng hôm sauTại phòng Hắc Phong đang nằm.Vương Tử Huyên nhìn qua cửa phòng bệnh thấy Hắc Phong đang ôm Hắc Mộng ngủ thì cười híp cả mắt. Cô định đến xem tình hình của Hắc Phong như thế nào, xem ra bây giờ không cần nữa rồi. Cô cười nhẹ sau đó xoay người rời đi, nên để cho họ không gian riêng a.Nghe tiếng chân xa dần, Hắc Phong tự nhiên mở hai mắt ra. Không hề có dấu hiệu của người mới tỉnh dậy. Cậu nhìn về hướng cửa sau đó lại nhìn Hắc Mộng đang ngủ trong lòng mình thì mỉm cười. Thật ra cậu đã dậy trước khi Vương Tử Huyên đến, nên khi cô đứng trước cửa cậu biết đó là cô nhưng không hề lên tiếng. Đơn giản vì cậu lười tiếp khách đến thăm thôi (anh gan thật, đó là chủ mẫu của anh a!!!)Hắc Mộng cũng không biết tỉnh dậy từ khi nào nhìn Hắc Phong nói- Chào buổi sáng, Phong.- Mộng nhi, chào buổi sáng.Trong khi đó, ở chỗ Nam Cung Hạo Thiên không yên lành như thế này.Anh cau mày nhìn Hắc Ảnh đang báo cáo tình hình- Hắc Phong đã qua khỏi cơn nguy kịch và được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt. Sáng nay chủ mẫu có đến thăm nhưng vì thấy cậu ta còn ngủ nên thôi,…còn việc chúng ta bị mai phục, y như ngài dự đoán. Là do bà ta làm.- Ừ, cậu đã hẹn với Tổng giám đốc của tập đoàn JA chưa?- Dạ rồi, nhưng đến chiều mới thể gặp. Nghe nói JA thay Tổng giám đốc mới, nghe đâu anh ta từ nước ngoài trở về.Nam Cung Hạo Thiên nghe Hắc Ảnh nói mày đẹp càng nhíu chặt. Đến chiều mới gặp được? Anh chưa bao giờ có tính “chờ đợi”. Nam Cung Hạo Thiên đứng dậy cầm Áo khoác đi ra ngoài, không quên nói Hắc Ảnh- Đến JA.- À, vâng.Hắc Ảnh có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh đuổi theo.Chiếc xe BMW màu đen dừng trước tập đoàn JA. Hắc Ảnh xuống xe nhưng anh vẫn ngồi yên không nhúch nhích. Cậu biết tính của chủ tử nên nhanh chóng đi vào trong. Tiếp tân thấy Hắc Ảnh liền lịch sự hỏi- Xin hỏi, tôi có thể giúp gì cho ngài?- Tôi muốn gặp Tổng giám đốc của các cô.- Ngài có hẹn trước không ạ?- Có.- Xin hỏi ngài tên gì?- Hắc Ảnh.

Đọc truyện Vô Hạn Cưng Chiều: Tổng Tài Mặt Lạnh Cực Sủng Vợ Yêu Chương 80

Bài viết liên quan
Hotline 24/7: O984.666.352
Alternate Text Gọi ngay